Chiều Lưu Vong

Chiều đông tuyết trắng núi đồi
Cây xơ xác đứng, đá ngồi co ro
Đường lên khúc khuỷu quanh co
Hoàng hôn nghiêng cánh, buồn xo một trời
Chợt nghe một thoáng chơi vơi
Giật mình nay đã nửa đời lưu vong!

Bạch-Loan (20/02/2005)